Những người thợ ở 'Bệnh viện đồ da'

Là những người yếu thế, còn khiếm khuyết về hình hài, trí tuệ, nhưng những người thợ tại "Bệnh viện đồ da" vẫn ngày ngày miệt mài từng đường kim, lớp sơn, nỗ lực tạo ra bộ sưu tập thủ công in hình cờ đỏ sao vàng, như một cách bày tỏ tình yêu nước bằng chính đôi tay và sự kiên trì của mình.

Những người thợ ở “Bệnh viện đồ da” - Ảnh 1.

Túi da, móc khóa, ví thủ công in hình cờ Tổ quốc - sản phẩm thuộc dự án “Tôi giỏi” do người khuyết tật thực hiện tại “Bệnh viện đồ da”

Ảnh: Hoàng Nam - Thùy Dương

Chị Trần Phương Trang (38 tuổi, sống tại P.Hoàng Mai) mang khuôn mặt biến dạng bẩm sinh và trí nhớ suy giảm. Trước đây, chị từng theo học trung cấp dược với mong muốn có một công việc ổn định, nhưng liên tục bị từ chối vì ngoại hình. 

Lâu dần, chị ngày càng sống khép mình. Khi dịch Covid-19 ập đến, công việc bán đồ handmade online cũng không thể duy trì. Chị quay lại môi trường công sở, chưa được bao lâu thì phát hiện mình mắc ung thư.

Nhờ sự giới thiệu của một người quen, chị Trang được nhận vào làm việc tại "Bệnh viện đồ da". Tại đây, chị được hướng dẫn học nghề và tham gia vào bộ phận truyền thông của xưởng. Lần đầu tiên được góp phần vào quá trình sản xuất bộ sưu tập mang hình lá cờ đỏ sao vàng, chị tìm thấy ý nghĩa thực sự trong công việc.

"Mình không nhanh nhẹn, không đẹp, nhưng vẫn có thể tạo ra thứ mang giá trị. Nhất là khi sản phẩm ấy mang hình ảnh Tổ quốc, mình cảm thấy rất tự hào", chị Trang chia sẻ.

Một thành viên khác đang làm việc tại đây là chị Nguyễn Hằng (30 tuổi), cũng sống tại P.Hoàng Mai. Chị Hằng bị khuyết tật trí tuệ, trí nhớ không ổn định, thể trạng yếu và từ nhỏ đã rất ít tiếp xúc với người ngoài. Không có bạn bè, không tự tin bước ra ngoài, chị Hằng thường chỉ quanh quẩn trong nhà. Dù vậy, trong lòng chị vẫn luôn mong muốn được làm gì đó có ích, ít nhất là phụ giúp bố mẹ phần nào về kinh tế.

Nhờ sự giới thiệu của hội người khuyết tật phường, chị Hằng được nhận vào xưởng. Những ngày đầu, chị học việc rất chậm, thường làm sai thao tác, sơn lem, quên quy trình. Nhưng được mọi người trong xưởng kiên nhẫn chỉ bảo, chị dần quen tay, biết cách hoàn thiện từng chi tiết da.

Lần đầu được giao làm sản phẩm in hình cờ Tổ quốc, chị nói: "Em chưa giỏi đâu, nhưng thấy cái cờ trên sản phẩm, em muốn làm thật cẩn thận. Công sức dù nhỏ bé, nhưng em thấy vui lắm".

Ai cũng giỏi theo cách của mình

Những câu chuyện của chị Trang, chị Hằng và các thành viên khác tại "Bệnh viện đồ da" đã chứng minh một điều: chỉ cần được trao cơ hội, những trái tim tổn thương vẫn có thể bừng sáng. Người đặt nền móng cho cơ hội đó chính là anh Nguyễn Văn Phúc - nhà sáng lập của xưởng.

Những người thợ ở “Bệnh viện đồ da” - Ảnh 2.

Anh Phúc hướng dẫn học viên hoàn thiện sản phẩm thủ công

Ảnh: Hoàng Nam - Thùy Dương

Từng có tuổi thơ lang thang đánh giày trên phố, anh Phúc luôn trăn trở về câu hỏi: "Phải chăng những người không lành lặn thì cũng không có gì để cho đi?". Từ suy nghĩ đó, anh đã thành lập "Bệnh viện đồ da" - một xưởng thủ công dành cho người yếu thế.

Đầu năm 2025, dự án "Tôi giỏi" của anh Phúc ra đời, với lời khẳng định rằng "ai cũng giỏi theo cách riêng của mình". Dự án đánh dấu bước ngoặt quan trọng khi cho ra mắt bộ sưu tập sản phẩm thủ công in hình cờ Tổ quốc, chào mừng kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2.9.

Từ túi da, bao kính, ví da đến móc khóa, mỗi sản phẩm đều được hoàn thiện bằng đôi tay của những người khiếm khuyết. "Tôi không muốn khách hàng mua sản phẩm vì thương cảm, mà vì thấy nó đẹp, chất lượng, xứng đáng", anh Phúc chia sẻ. 

Anh cho biết, quá trình làm việc tại xưởng luôn đòi hỏi sự tỉ mỉ, kiên nhẫn và nghiêm túc. Mỗi sản phẩm ra đời đều phải đảm bảo chất lượng tốt nhất, như một lời khẳng định về giá trị và năng lực của những người thợ nơi đây.

Thời tiết

Văn hóa

Giải trí

Thể thao