Sáng mai - Thơ của Ngô Mậu Tình

Sáng mai - Thơ của Ngô Mậu Tình- Ảnh 1.

MINH HỌA: Văn Nguyễn

(Gửi HTA)


Bên kia ngọn núi trọc trơ

sau lưng là vực thẳm

con đường bụi đỏ em đi


Ánh sáng soi lên vách đá

dọi vào anh và em

chẳng có vị thần nào xuất hiện

vết tích cổ xưa ngự trị


Những tiếng người í ới

cả nụ hoa hoang dại

rũ sạch

đêm hư vô


em đã phục sinh

khai mở cuộc hành trình bụi bặm

trái đất hát điệu mòn cũ


bây giờ

trong điệu Valse đêm nay

anh nhận ra chính mình

ngọn núi mọc lên từ khúc nhạc

mỗi trảng rừng em qua


Chúng ta cùng hát

và tụng niệm lời hứa

để âm vang điệu hát sớm mai.

Thời tiết

Văn hóa

Giải trí

Thể thao