
MINH HỌA: tuấn anh
sớm xuân
nhìn mẹ
thấy mình
và ngày
chuyện của mẹ
bao la
về gió, mưa, đất, nước
về người
con từng nghe mẹ dặn mà không thấu
càng có tuổi càng hiểu lòng cha mẹ
con ơi nước mắt chảy xuôi
đến khi nước mắt biết chảy vào trong
thì mùa đông vừa tận
con ơi đời sống dài thì quá dài
mà ngắn thì quá ngắn
con đi qua thanh xuân hiếu thắng
thanh xuân vội vàng
mẹ gắng sức cả đời
mẹ chưa từng biết rong chơi
ngày mưa lạnh cuối năm
người già nhìn thời gian
con nhìn mẹ
mẹ nhìn trời
trong tầm nhìn mù sương
với mẹ
thế giới của các con chưa bao giờ xây xong.