Bến mưa - Thơ của Hồ Minh Tâm

bên bến mưa
vọng tiếng khua chài
lão đò ngang làng bên chắc đã già như núi
trăng làng tóc trắng mỗi đêm
mẹ tôi trĩu tuổi
tiếng gọi đò thất lạc
bến sông dài mang vác
tôi đi

Bến mưa - Thơ của Hồ Minh Tâm - Ảnh 1.

MINH HỌA: TUẤN ANH

bến son
mùa đậm nhạt theo mùa
mỏm đá u bò nổi chìm con nước
lạ quen rêu phủ lạ quen

ngồi bên mưa
nhớ góc sân con nít
nhớ những hạt mưa rượt nhau dưới cành đu đủ
ngõ làng lưa thưa người mưa
tuổi thơ tôi buồn như hoa khế
tím cả đời chỉ để chua

Ngồi bên mưa
phải đâu cứ mưa là tháng mười quê tôi
phải đâu cứ mưa là khói bếp
phải đâu cứ mưa là nghe tiếng mẹ tôi trò chuyện với ruộng vườn
nhân gian màu đã khác
lụa thời gian băng bó vết gần xa

Thời tiết

Văn hóa

Giải trí

Thể thao