Hãng AP đưa tin ông Arnett qua đời ngày 17.12 giờ địa phương, tại thành phố Newport Beach, bang California của Mỹ, sau thời gian mắc ung thư tuyến tiền liệt.
Ông nổi tiếng với sự nghiệp phóng viên chiến trường kéo dài nhiều thập niên trong thế kỷ 20, từng đưa tin về cuộc chiến ở Việt Nam và cuộc chiến ở vùng Vịnh.

Nhà báo Peter Arnett đứng cạnh trang thiết bị ông mang theo khi đưa tin về chiến trường miền nam Việt Nam năm 1963
ẢNH: AP
Ông Edith Lederer, người từng là phóng viên chiến trường của Hãng AP tại Việt Nam năm 1972 - 1973, nói rằng: “Ông Peter Arnett là một trong những phóng viên chiến trường vĩ đại nhất thế hệ ông – gan dạ, dũng cảm, và là một nhà văn, người kể chuyện tài ba. Những bài báo và những thước phim của ông sẽ mãi là di sản cho các nhà báo và nhà sử học tương lai”.
Ông Arnett sinh năm 1934 tại thị trấn Riverton ở New Zealand, sau đó trở thành công dân Mỹ và bắt đầu sự nghiệp báo chí với tư cách phóng viên tại tờ Southland Times.
Ông Peter Arnett đưa tin về chiến trường Việt Nam từ năm 1962 - 1975. Năm 1966, ông giành giải thưởng Pulitzer danh giá nhờ hơn 3.000 bài báo phản ánh cuộc chiến suốt những năm đầu thập niên 1960.
Trong Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991, ông Arnett là người đưa tin trực tiếp từ Iraq vào thời điểm quân đội Mỹ bắt đầu tấn công. Khi Chiến tranh Iraq bùng phát năm 2003, ông đưa tin cho NBC và National Geographic.
Ông chuyển tới bang California từ năm 2014, sống bên gia đình và các con cho đến khi qua đời.

Chân dung nhà báo Peter Arnett khi đang ở Malaysia tháng 3.1963
ẢNH: AP
Trở lại Việt Nam sau gần 50 năm
Vào năm 2009, nhà báo Peter Arnett đã đến thăm và giao lưu với Báo Thanh Niên. Trong gần một tiếng, ông Peter Arnett đã ôn lại những kỷ niệm trong quãng thời gian ông tác nghiệp tại Việt Nam. Chuyến thăm Báo Thanh Niên là một phần của đoạn phim tài liệu Sài Gòn 2009 - phản ánh chuyến quay lại Việt Nam của ông Peter Arnett sau gần 50 năm.
Đến năm 2015, nhân Ngày báo chí cách mạng Việt Nam 21.6, ông Arnett đã có buổi phỏng vấn, chia sẻ với Thanh Niên về kinh nghiệm tác nghiệp tại Việt Nam.
Ông kể lại: “Để được cấp phép, phóng viên phải có thư giới thiệu từ tòa soạn của mình. Và với giấy phép này, các phóng viên có thể đi nhờ trực thăng hay máy bay quân đội vào vùng đang xảy ra chiến sự mà không phải mất tiền, cũng như sẽ cùng được ăn với binh sĩ”.
Ông cho biết mặc dù được đi nhờ máy bay và ăn chung với binh sĩ, nhưng cánh phóng viên thời đó không được cung cấp vũ khí hay quần áo chuyên biệt để ra chiến trường lấy tin, mà thường phải tự mua từ khu chợ đen ở Sài Gòn.
“Phóng viên lúc đó không được phép mang theo vũ khí khi đi cùng các binh sĩ, nhưng được tự do tiếp cận những cuộc giao tranh để viết tin, nếu họ dám”, theo lời kể của ông Arnett năm 2015.
Khi được hỏi về sự chuẩn bị trước khi đi tác nghiệp của các phóng viên chiến trường đưa tin về Chiến tranh Việt Nam, ông cho hay do vào những năm 1960 và 1970, toàn bộ thanh niên phương Tây đều bị bắt phải phục vụ quân ngũ trong vòng 1 hoặc 2 năm, nên hầu hết các phóng viên chiến trường phương Tây thời đó đều đã được huấn luyện quân sự trước khi được giao đi lấy tin chiến sự.
"Tất cả những nhà báo được giao đi viết tin về Chiến tranh Việt Nam đều là những người đã có vài năm kinh nghiệm trong nghề báo", theo ông Arnett.