
Trường thành giờ chỉ còn lại một số đoạn sau 7.000 năm tồn tại
ảnh: HAL OPEN SCIENCE
Theo AFP hôm nay 12.12, các chuyên gia cho rằng trường thành có thể là di tích thuộc về một xã hội thời đồ đá, và sự biến mất của cộng đồng này do mực nước biển dâng cao có thể là nguồn gốc của huyền thoại về một thành phố bị chìm trong lòng đại dương.
Trường thành có chiều dài 120 m, cũng là công trình dưới nước lớn nhất từng được phát hiện ở Pháp, nhiều khả năng là bẫy cá hoặc đê chắn sóng nhằm ứng phó tình trạng nước biển dâng cao.
Vào thời điểm được xây dựng trên đảo Ile de Sein ở mũi tây Brittany, bức tường chạy dọc đường bờ biển. Giờ đây, công trình nằm ở độ sâu 9 m so với mức nước biển và bị thu hẹp chỉ còn một phần nhỏ so với kích thước ban đầu.
Bức tường có bề ngang trung bình 20 m và cao 2 m. Các thợ lặn phát hiện những cột đá granite được cắm nhô khỏi bức tường ở những khoảng cách bằng nhau và xếp thành 2 hàng song song. Sự sắp xếp này có thể nhằm hỗ trợ mắc lưới đánh cá theo giả thuyết bẫy cá.
Với tổng khối lượng lên đến 3.300 tấn, trường thành được cho là thành quả lao động của một cộng đồng cư dân ổn định. Và để tồn tại được suốt 7.000 năm qua, công trình rõ ràng có một cấu trúc vô cùng vững chắc.
"Công trình được xây dựng bởi một cộng đồng săn bắn – hái lượm vô cùng có tổ chức của một kiểu xã hội đã bắt đầu sống ổn định trong bối cảnh các nguồn tài nguyên cho phép. Hoặc nó được xây dựng bởi một trong số các cộng đồng thời kỳ đồ đá mới, đến vùng này khoảng 5.000 năm trước công nguyên", giáo sư khảo cổ học của Đại học Tây Brittany cho biết.
Phát hiện đã được trình bày trong báo cáo đăng trên chuyên san Journal of Nautical Archaeology.