Khoảnh khắc mẹ chồng người Ấn Độ cùng mẹ cô dâu trao của hồi môn khiến nhiều người xúc động. Với cô dâu Việt, nghi thức ấy không chỉ là trao quà, mà còn là sự thừa nhận, yêu thương và gắn kết hai gia đình Việt - Ấn.
Chấp nhận những khác biệt
Chị Nguyễn Thị Thu Tuyết (24 tuổi, TP.HCM) làm trong lĩnh vực marketing và xây dựng thương hiệu, còn chồng tương lai của chị là anh Rohit Parab (36 tuổi, quốc tịch Ấn Độ) là giám đốc công nghệ của một công ty ở Bangalore (Ấn Độ).
Lễ đính hôn của chị Tuyết diễn ra tại TP.HCM cách đây hơn một tháng nhưng gần đây hình ảnh buổi lễ được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội. Dù khác biệt về văn hóa, buổi lễ diễn ra trong không khí ấm cúng nhờ sự đồng lòng của hai gia đình.

Chú rể Ấn Độ cùng gia đình sang hỏi cưới cô dâu Việt
Ba chồng chị Tuyết thông thạo tiếng Anh nên chị có thể trực tiếp chia sẻ ý nghĩa từng nghi thức cưới hỏi Việt Nam. Hai gia đình thống nhất nguyên tắc "nhập gia tùy tục": các đám lễ tổ chức tại Việt Nam theo phong tục nhà gái, còn lễ cưới tại Ấn Độ sẽ theo truyền thống nhà trai.
"Mình chọn áo dài màu trắng. Trong văn hóa Hindu, màu trắng thường kiêng trong hỷ sự vì gắn với tang tóc. Nhưng khi hiểu đây là nét đẹp trong đám cưới Việt, ba mẹ chồng đã gạt bỏ kiêng kỵ, vui vẻ đón nhận và còn khen buổi lễ rất trang trọng", chị Tuyết chia sẻ.
Trong lễ ăn hỏi, gia đình nhà trai không giấu được sự bất ngờ trước 6 mâm quả được kết hoa tươi công phu với trầu cau, bánh cốm, xôi… Ba mẹ và em trai của anh Rohit đặc biệt thích thú với nghi thức nạp tài - phong tục thể hiện sự chu toàn của nhà trai dành cho nhà gái.
Theo phong tục miền Nam Ấn Độ, đám hỏi và đám cưới thường đãi tiệc chay. Trong khi đó, gia đình chị Tuyết đãi tiệc mặn cho khách. Để vẹn cả đôi đường, chị đặt riêng nhà hàng làm món chay Ấn Độ để mời gia đình chồng. Chị Tuyết sẽ chính thức lên xe hoa vào tháng 3.2026.

Hai bà thông gia trao quà cho cô dâu
Nên duyên từ… tô bánh canh
Cơ duyên của cặp đôi bắt đầu từ chuyến du lịch Việt Nam của anh Rohit đầu năm 2024. Thay vì đưa anh đến nhà hàng sang trọng, chị Tuyết rủ anh ăn bánh canh cua vỉa hè. Không ngại quán xá, anh ăn hết tô và liên tục khen ngon. "Một lần khác, anh nhắn đặt trà sữa giao đến văn phòng cho mình. Mình chạy xuống nhận thì bất ngờ thấy anh đứng đó, tay cầm bó hoa, nở nụ cười rạng rỡ. Anh đã bí mật bay sang Việt Nam chỉ để tạo bất ngờ", chị Tuyết kể lại.
Điều khiến chị tin anh sẽ là người bạn đời đồng hành cùng mình chính là sự tôn trọng và tình cảm anh dành cho gia đình chị. Biết ông ngoại chị thích ăn cà ri dê, anh mang gia vị chính gốc từ Ấn Độ sang, thậm chí mang cả nồi inox để tự tay nấu mời ông.
Lần đầu đến Bangalore thăm gia đình bạn trai, chị Tuyết bất ngờ vì cuộc sống ở đây khá thoải mái, mọi thứ khác xa hình dung trước đó. Những lúc thèm món Việt, chị mở app dịch trên điện thoại để cùng nấu ăn với người trong nhà anh.

Chị Tuyết dự định sẽ sang Ấn Độ sinh sống sau khi kết hôn
ẢNH: NVCC
"Nhà anh ở gần đền thờ. Mỗi ngày đúng 6 giờ và 18 giờ, tiếng cầu nguyện vang lên rất đều đặn. Ban đầu mình chưa quen, nhưng dần thấy đó là một nét văn hóa thú vị trong bức tranh cuộc sống đa sắc màu ở Bangalore", chị chia sẻ.
Chị Tuyết kể giữa hai người cũng có những khác biệt đáng yêu. Anh không quen vị ngọt trong món chính, còn chị lại khó "dung nạp" các món tráng miệng Ấn Độ vốn ngọt gắt. Trong sinh hoạt, anh xem tắm buổi sáng là nghi thức không thể thiếu, còn chị vẫn giữ thói quen tắm vào cuối ngày.
Nhưng Rohit là người hòa nhập văn hóa Việt rất nhanh. Những dịp lễ tết, anh xắn tay dọn nhà, chuẩn bị tiền lì xì, bày biện mâm cúng không khác người Việt.
"Sang Việt Nam nhiều lần, tôi dần nghiện văn hóa "không đá không vui", đi đâu cũng gọi trà đá, cà phê đá mát lạnh. Vợ trở thành cô giáo dạy tôi tiếng Việt giao tiếp. Sau đám cưới, chúng tôi sẽ về Ấn Độ sinh sống, tiếp tục phát triển sự nghiệp và vun vén mái ấm gia đình", anh Rohit chia sẻ.
